Tội nghiệp những kẻ ghen tức với dân tộc!

Sea games 31 đêm qua bế mạc và thành tích của đoàn thể thao Việt Nam bừng nắng hạ trên mọi mặt trận. Đặc biệt hơn nữa là cả hai đội trai và gái môn đá banh đều đạt huy chương vàng. Nhất là trong trận chung kết đá banh nam dù cân sức cân tài nhưng chúng ta đã thất bại trong việc ngăn cản Thái Lan giành huy chương bạc.
Vừa xem đá banh, vừa lướt facebook thấy không khí sôi động đến mức admin hàng loạt các diễn đàn lớn đều đổi ảnh bìa cờ đỏ sao vàng cổ vũ U23, các bạn nam nữ già trẻ ai ai cũng hồ hởi, tự hào… cảm xúc ấy rất khó diễn tả bằng lời. Bản thân một người đóe biết gì về bóng đá như mình mà cũng mặc áo mưa tiện lợi, một tay cầm cờ, một tay vít ga, đội cơn mưa rào bức tốc 80km/ngày trên xe đạp điện xông vào quận Nhứt, khung cảnh có thể nói là đi vào lịch sử.
Nhưng, vẫn như thường lệ…lác đác đâu đó trên face cũng lạc lõng những stt mang nội dung đại loại như: “Nhìn thanh niên ca hát, tuần hành cứ tưởng VN đòi được Hoàng Sa rồi”, “Ôi dào, có cl gì mà tự hào khi sống ở đất nước nợ công đè nặng, xăng tăng, thuế tăng”, “Ước gì thanh niên xuống đường b.iể.u t.ìn.h ch.ốn.g TQ hăng say như thế” của một số anh chị k.h.ổ zâ.m nhưng luôn tỏ ra thượng đẳng khi chơi mạng xã hội…
Mình chỉ biết tiếc nuối cho chương trình Kế hoạch hoá gia đình cách đây mấy mươi năm sao có thể phát sót bao cao su cho một số hộ để rồi trong cái đêm n.hả.y đ.ự.c định mệnh ấy đã n.hân gi.ố.ng ra một đám ăn tàn, phá hại thế này?
Hôm nay, U23 thành công vang dội, cái mà chúng ta chờ đợi tất nhiên không phải quyền lợi kinh tế (vì người hâm mộ không hề được phát lương, phát kèn trống, đổ xăng đầy bình… để hò reo khản cổ), đó là tự tôn của một nền bóng đá ngủ quên mấy chục năm qua. Nước mắt người hâm mộ rơi ra trong sự xúc động vô bờ bến vì trên đấu trường của môn thể thao vua, ngay tại thủ đô Hà Nội này – ngay lúc này đây màu cờ đỏ sao vàng càng thêm đậm nét.
Nhiều cháu vợ con ở nhà thì đói méo mồm, lên mạng thì nói gì cũng ngu chỉ có nói ngu là giỏi nhưng mở mồm ra là ti.nh tư.ớn.g b.ố lá.o, thích phán chuyện vĩ đại, vĩ mô à ơ.
Hãy để người dân tự hào, tự tôn và định nghĩa “lòng yêu nước” của chính họ một cách chân thành và giản đơn nhất, cống hiến cho xã hội bằng tri thức và sự tuân thủ pháp luật – đó là yêu nước chân chính, yêu nước văn minh. Lao động tạo ra của cải vật chất, học tập nâng cao tri thức, vui chơi, cổ vũ hết mình khi thấy cờ đỏ sao vàng tung bay trên vũ đài lịch sử của bất cứ lĩnh vực nào trong đời sống. Yêu nước là đó chứ đâu xa.
Đất nước còn khó khăn nhưng đến thằng ngu và bướng nhất cũng phải thừa nhận rằng mọi thứ đang dần tốt lên, đang phát triển mạnh mẽ. Những vướng mắc, bất cập còn nhiều nhưng những thành tựu, chiến công cũng xuất hiện không ít.
Khi ăn bữa cơm ngon, khi ngồi gần cô gái đẹp thì hãy tận hưởng phút giây ấy để tiếp tục lấy động lực cho những vất vả về sau. Khi đội tuyển quốc gia giành chiến thắng thì hãy cứ vui, hãy tự hào để tin tưởng hơn vào tương lai đất nước.
Sướng nhưng không biết đường sướng, ăn cơm nhưng cứ thích nghĩ về về cục trĩ, ôm cô gái đẹp nhưng trong đầu tưởng tượng đến mổ t.ử t.h.i nhằm một mục đích cuối cùng là tỏ ra ta đây tư duy phản biện, cấp tiến, tinh hoa và lên lớp dạy đời người khác phải trăn trở giống mình thì đó là gì nếu không phải là kh.ổ zâm, b.iế.n t.há.i người ơi?