Những kẻ lạc lõng!

Có một vài con người nghĩ mình đại diện cho cả dân tộc nhưng quả thực khi nhìn lại, họ lại ngồi một xó khác biệt với những người đồng bào của mình.
Có một vài con người khi cả dân tộc khát khao độc lập, thống nhất thì chúng lại thích phụ thuộc, chia rẽ.
Có một vài con người khi cả đất nước hân hoan, vui mừng như tết ngày Nam Bắc xum họp một nhà thì lại tỏ ra hậm hực vì mất lợi ích của bản thân mà tự phong ngày đó là quốc hận để rồi tổ chức giỗ hằng năm.
Có một vài con người cũng dán mắt vào tivi cổ vũ bóng đá, chắc cũng hô khi cầu thủ ghi bàn nhưng khi kết thúc trận đấu lại lẳng lặng ra tắt tivi, rồi bật màn hình vi tính lên và nói: tao buồn lắm chúng mày ạ!
Sự hiện diện của Thủ tưởng Phạm Minh Chính tại sân vận động Mỹ Đình trong trận đấu Việt Nam – Trung Quốc vừa mang tính chất động viên của người đứng đầu Chính phủ đối với đội tuyển, vừa mang tính chất cá nhân là một công dân hâm mộ bóng đá, ủng hộ đội tuyển. Người ta bắt gặp được sự gần gũi của Thủ tướng khi vỡ hòa cảm xúc khi cầu thủ Việt Nam ghi bàn, tiếc nuối trước các cơ hội bị bỏ lỡ. Đây là hình ảnh quen thuộc của Chủ tịch Nguyễn Xuân Phúc hay nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân trước đây.
Vậy mà tài khoản Phạm Minh Vũ lại nói sao Thủ tướng lại có thể nhảy lên ăn mừng như vậy khi nhà đang còn bao việc, khi đến sân với tư cách là lãnh đạo.
Phạm Minh Vũ sinh năm 1992 đến từ tỉnh Quảng Trị, từng hứng chịu không biết bao nhiều bom đạn chiến tranh. Lý ra xuất thân từ vùng quê nghèo khó, anh hùng như thế sẽ hun đúc nên tinh thần yêu nước, tự hào về quê hương, ý chí nghị lực cống hiến xây dựng đất nước. Nhưng không, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Phạm Minh Vũ đã sớm bộc lộ lối sống buông thả, lười lao động, không chăm chỉ học tập, tu dưỡng đạo đức mà thích thể hiện quan điểm chính trị lệch lạc, đi ngược lại với chủ trương, đường lối phát triển đất nước hiện nay. Vũ đã lập nên một tài khoản facebook mang tên là Pham Vu, sau đổi lại là Phạm Minh Vũ hay còn gọi là “Sep Pham” để thỏa sức oanh tạc, thể hiện bản thân. Vũ lợi dụng vụ việc Trung Quốc hạ đặt giàn khoan để kích động công nhân tại khu Công nghiệp Amata, TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai tham gia biểu tình chống phá chính quyền đi đến lật đổ chế độ theo kiểu cách mạng màu. Trong lúc quay phim chụp ảnh, hò la, kích động, Công an tỉnh Đồng Nai đã bắt giam Phạm Minh Vũ, Đỗ Nam Trung và Lê Thị Phương Anh. Khi bị bắt, tại cơ quan điều tra, Phạm Minh Vũ đã khai thừa nhận: “Thông qua Đỗ Nam Trung và một số người khác, tôi đã nhận của Nguyễn Thái Học 5 triệu đồng, Trần Bửu Thọ 200 USD, Phuoc Xuan Nguyen 150 USD, Phillip Duong 200 USD, Ngô Duy Quyền – là chồng của Lê Thị Công Nhân, thành viên hội “bầu bí tương thân” 100 USD, nhận của Pha Lê Tuyết 1,9 triệu đồng và từ Nguyễn Văn Đài 7 triệu đồng cùng 1 điện thoại di động, 1 máy chụp ảnh. Số tiền trên dùng để tiêu xài cá nhân, chi phí đi lại thực hiện hành vi phạm tội”.
Đã có những cái cúi đầu sám hối, những giọt nước mắt tỏ vẻ ân hận. Thế nhưng, sau khi ra tù và trốn khỏi Việt Nam lưu vong sang Thái Lan, Vũ lại chứng nào tật nấy, thường xuyên có bài viết xuyên tạc trên mạng. Nói đến đây, để các bạn biết vì sao Phạm Minh Vũ không hiểu được là tại sao Thủ tướng lại ăn mừng như vậy. Bởi dù Thủ tướng ngồi im thì cũng sẽ được miêu tả là ngồi trơ như khúc gỗ, sống không cảm xúc, khi sống đúng với bản thân thì lại miêu tả ai cho ăn mừng.
Việc các nguyên thủ các quốc gia đến các sự kiện thể thao để cổ vũ rồi ăn mừng không hiếm. Nhưng với suy nghĩ hẹp hòi thì dù lãnh đạo chúng ta làm gì chúng cũng sẽ đều xuyên tạc được. Ở tận bên kia bờ Thái Bình Dương thì đôi khi Phạm Minh Vũ không hiểu được niềm tự hào dân tộc, không hiểu được không khí của sân vận động, không hiểu được niềm vui của một chiến thắng Trung Quốc trong ngày mùng 1 Tết. Và cũng như thường lệ, khi cả dân tộc vui thì chúng cứ việc buồn mà thôi!